Từ năm 2006 đến nay, Daniel Craig đã tham gia vào 4 phần
phim về chàng điệp viên diêu hạng James Bond cũng như hàng loạt các sản phẩm ăn
theo khác. Nhưng có lẽ giống người tiền nhiệm Pierce Brosnan, bốn phần phim đã
là quá đủ với Craig khi mới đây, anh đánh tiếng với báo chí rằng sau “Spectre”,
anh đã cạn kiệt ý tưởng cho Bond.
Tạm gạt sang một bên những suy luận hay phỏng đoán về
tương lai của 007 hay Daniel Craig, hãy cùng nhau nhìn nhận lại những dấu ấn mà
nam diễn viên đã để lại khi anh sắm vai gã điệp viên đào hoa siêu hạng này.
1, Siêu điệp viên tuổi xế
chiều
Xuyên suốt 23 bộ phim và 6 “phiên bản” James Bond, siêu
điệp viên 007 luôn được “định nghĩa” là một người đàn ông đang ở tuổi sung mãn
(ngoài 40 là một con số ước lượng thích hợp), lão luyện trong ngón nghề tình
báo, chiến đấu trên thực địa và cả đánh cắp trái tim các quý cô.
Nếu so sánh Daniel Craig với những cái tên đã gắn liền
với nhân vật James Bond như Pierce Brosnan hay Sean Connery, anh dễ dàng bị
đánh trượt bởi yếu tố ngoại hình. Người ta nói Daniel quá lùn, quá già, thậm
chí… quá xấu để đảm đương được vai diễn này. Nhưng khán giả cứ mặc sức chê bai
khi cố áp Daniel vào khuôn mẫu đã có sẵn, còn Daniel, anh tự tạo ra một Bond
khác, vẫn “là James Bond”, nhưng được khai mở ở những khía cạnh tăm tối ít ai
nhận ra.
Đó là một gã đàn ông với khuôn mặt lầm lì, nhưng đôi mắt
màu xanh lơ buồn bã luôn rực lửa. Trái tim gã là một vùng đất hoang chìm trong
sương mù – nơi mà nỗi cô đơn và bóng đen quá khứ luôn ngự trị, làm khô héo bất
kì hạt mầm hạnh phúc nào toan bám rễ đâm chồi. Gã là một người đàn ông cô độc
trưởng thành từ một đứa trẻ bị buộc phải chịu đựng quá nhiều nỗi đau. Gã là
Bond – James Bond. Với mọi người, gã là một siêu điệp viên, nhưng với bản thân
mình, gã chỉ còn là một người đàn ông rệu rã.
Hình ảnh James Bond mà Daniel Craig xây dựng trong bốn
phần phim, đặc biệt trong Skyfall và Spectre vô cùng lạ lẫm. Nhiều người sẽ
thất vọng, nhưng đây là lần hiếm hoi ta có cơ hội được nhìn sâu vào tâm hồn
nhân vật mà mình ngưỡng mộ, để thấy được rằng hoá ra gã điệp viên siêu phàm, kẻ
luôn chiến thắng mọi kẻ thù nguy hiểm kia, khi đối mặt với thời gian, với nỗi
đau, và với cả quá khứ huy hoàng đã bỏ gã lại, cũng trở nên đáng thương như bao
người bình thường khác.
Daniel Craig, hay James Bond, tự “đưa tang” chính mình
trong suốt bốn phần phim bằng vô vàn những bóng ma trở về từ quá khứ, bằng những
cái chết gián tiếp giết đi một phần con người anh, bằng những kẻ thù luôn biết
cách tấn công anh bằng những đòn tâm lý hiểm độc nhất. Một phiên bản James Bond
cô độc và u tối giúp Daniel Craig tự đánh dấu mình trong lịch sử hơn 50 năm của
dòng phim.
2. “Một nhẫn chúa thống trị
tất cả…”*
Trong Spectre,
Bond dấn thân vào cuộc truy tìm tung tích một kẻ lạ mặt theo di nguyện của M.
Cuộc truy lùng này dẫn anh đến chỗ sa chân vào tổ chức tên Spectre với dấu hiệu
nhận biết là chiếc nhẫn khắc hình bạch tuộc. Chiếc nhẫn này cũng chính là vật
chứng bất hạnh buộc anh phải xới tung quá khứ đau buồn còn chưa kịp chôn sâu
đóng chặt từ tử địa Skyfall.
Tạo nên tính liên kết về cốt truyện hay nhân vật giữa
các phần phim đang là một xu hướng thịnh hành. Nhưng thay vì khiến từng phần
phim một liên kết với nhau theo chuỗi mắt xích, bốn phần phim về 007 trong giai
đoạn của Daniel Craig lại tung ra trước ba “quân cờ” đơn lẻ, ba kẻ phản diện dường
như không có liên hệ gì đặc biệt với nhau. Sự xuất hiện của những kẻ ấy chỉ có
giá trị khi “trùm cuối” xuất hiện và kết nối tất cả, như những chiếc chân đơn lẻ
nối liền với cơ thể phía trên nó. Đây là
lúc con bạch tuộc thành hình và siết chặt con mồi của nó lần cuối cùng. Và con
mồi ấy chính là James Bond.
Sự phân bổ về mặt ý tưởng này của Spectre cũng như ba phần trước đó gồm Casino Royale, Quantum Solace
và Skyfall sẽ giữ được sự hào hứng của
khán giả tới những phút cuối cùng. Nhưng mặt khác, sự gọn ghẽ đến kì lạ này cũng
là lời tiên đoán một chương nữa trong lịch sử rất dài mà Ian Fleming là người
chắp bút của James Bond sắp khép lại cùng với ngọn lửa nhiệt huyết dành cho
nhân vật của Daniel Craig đã lụi tàn.
Nhưng ít nhất, giống như Christian Bale đã làm với
nhân vật Bruce Wayne trong Batman trilogy, Daniel đã hoàn thành trọn vẹn một chặng
đường cùng nhân vật của mình, với mở đầu và kết thúc tạm cho là trọn vẹn.
3. Và một chương chưa từng
có trong cuộc đời James Bond
Đó là chương truyện nên được đặt theo tên tác phẩm lừng
danh của Ernest Hermingway với tên gọi “Giã từ vũ khí”. Đây là chương đầu tiên,
và duy nhất trong suốt bốn phần phim viết về tương lai, mở ra bằng cảnh James
Bond và Bond girl cùng ngồi bên nhau
trên băng ghế trước chiếc xe hơi được Q phục chế lại từ chiếc xe “chỉ còn vô
lăng”, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu mới, không thể đoán trước, không giống bất
cứ điều gì từng xảy ra trước đây trong cuộc đời họ.
Nhưng điều thú vị nhất của chương mới này là gì? Là cuối
cùng trong bốn phần phim dài đằng đẵng, đã có một Bond girl thoát kiếp bạc mệnh, là cuối cùng James Bond đã rũ được
bóng ma quá khứ khỏi đôi vai, hay sự hào hoa và liều lĩnh vẫn chảy trong Bond
ngay cả khi anh đã sẵn sàng bỏ lại sau lưng tất cả? Đó là một câu hỏi nhiều lựa
chọn, nhưng phương án thứ ba cũng không phải lựa chọn quá tệ để bắt đầu một
chương mới trong cuộc đời.
Anh Phan.
*trích thơ từ “Chúa Nhẫn”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét