Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018
TÀN THẾ - Guillermo Del Toro & Chuck Hogan
Series ba phần này ở Việt Nam có lẽ được biết đến nhiều hơn với phiên bản chuyển thể thành TV series với tên The Strain (hiện tại đã khép lại ở mùa thứ 4 với 46 tập phim). Cả phiên bản sách và phim đều được xây dựng bởi bộ đôi tác giả Guillermo Del Toro và Chuck Hogan. Chuck thậm chí còn là sản xuất chính và biên kịch cho phần lớn các tập phim trong series.
Quay lại với cuốn sách.
Nếu ví ba phần của trilogy này với mô hình một bộ phim điện ảnh dài 90 phút, thì Dị chủng chính là phần mào đầu hấp hẫn, phần phát triển đầy kịch tính; thì Tàn thế là khoảng khắc mà mọi thứ chạm sâu tới đáy tuyệt vọng - nhân vật mất đi mục tiêu, thế giới xung quanh sụp đổ (thực ra thế giới ấy đã sụp đổ từ khoảnh khắc đầu tiên của Dị chủng rồi, nên nó có sứt mẻ thêm một chút, à không, nhiều chút nữa chắc cũng chả thể khiến mọi sự tệ hơn), các nhóm nhân vật phân tách, thế giới chìm trong trạng thái chết lâm sàng... Mọi thứ lắng xuống, chờ đợi một cú chạm đánh thức, để bắt đầu vùng vẫy ngoi lên từ dưới đáy sâu.
Nếu Dị chủng mang không khí của một TV series - mang đến cho người xem cái nhìn đa diện với thời gian câu chuyện diễn ra khá dài, với nhiều tuyến nhân vật, tình tiết không nhanh mạnh mà chủ yếu tìm kiếm sự giật gân để tấn công vào sự tò mò của khán giả; thì Tàn thế lại mang hơi hướm của một phim điện ảnh hành động - tổng thời gian diễn ra sự việc ngắn, thời lượng hành động nhiều hơn, lối xây dựng nhân vật hay thiết kế các tuyến truyện phụ cũng được tiết chế, chỉ giữ lại những mắt xích quan trọng nhất.
Nhìn trên nhịp điệu của sự việc, thì Tàn thế rõ ràng đã làm độc giả của nó cảm thấy phấn khích hơn hẳn so với Dị chủng. Nhưng mổ xẻ từng nhóm tình tiết trong cuốn truyện này, thì ta dễ dàng nhìn thấy sự vòng vo của bộ đôi tác giả - khi các tình tiết diễn ra thiếu đi một chút của sự đồng điệu. Đôi lúc người đọc mất dấu các nhân vật, không phải bởi họ bị giấu đi giữa những con chữ, mà bởi, nhất thời nhân vật chỉ như thể vừa bước vào một cánh cổng dịch chuyển tức thời, và "BÙM", họ xuất hiện ở một bối cảnh khác, như thể họ đã ở đó ngay từ đầu. (Một chút spoil nhẹ) Sự lệch nhịp này hiện hình rõ nhất trong chương truyện khi Eph di chuyển từ con tàu trên sông để di chuyển đến nhà ga trong lòng đất.
Nhưng chỉ trừ khi, bạn khó tính tới độ quá thể quá đáng, còn nếu không, thì một nốt nhạc lạc điệu bên trên sẽ hoàn toàn không làm bạn giảm bớt chút cảm giác thích thú nào dành cho cuốn sách này, cho các nhân vật, và cho những khoảnh khắc thắt tim, khi sự biến đổi bắt đầu. Sự biến đổi của Trái Đất, sự biến mất của các thế lực cũ, sự chuyển vai... và giống như trong Dị chủng, sự mất mát một nhân vật được yêu thích.
Nhân loại đã đến hồi cáo chung, hay đây chỉ là khoảnh khắc cuối cùng của màn đêm trước khi ánh nắng đầu tiên của một ngày mới rọi xuống Trái Đất? Thực tình thì bạn sẽ phải kiên nhẫn hơn một chút để có được câu trả lời, vì Tàn thế mới chỉ là một bức màn nữa được vén lên trên hành trình tìm đến câu trả lời sau cuối.
#THESTRAIN #Dị_chủng #Tàn_thế #Nhanam #sci-fi#horror #fantasy
--------------------
P/S: mình thích bánh tart chanh của The Coffee House và tan vỡ trái tim vì món trà hoa đậu biếc machiato :((((
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét